Có những sự việc ta cứ ngỡ rằng rất THẬT để rồi biến thành GIẢ. Cũng có sự việc ta cho rằng GIẢ thì sau đó lại trở thành THẬT .Thật, giả luôn đan xen nhau làm cho chúng ta quay cuồng trong NIỀM VUI ,NỖI BUỒN. Vậy đâu là THỰC,đâu là GIẢ? Hay đó chỉ là hai mặt của MỘT VẤN ĐỀ ?
Mùa xuân đang về đó :
Xuân về khảy một tiếng tơ,
Mời ai nâng chén ươm thơ, gieo vần !
XUÂN LÀ THỰC-LÀ HƯ ?
Sự đời thực thực với hư hư,
Ai biết rằng đâu chân,giả chừ?
Xuân đến, xuân đi hằng hóa hóa...
Trăng tròn, trăng khuyết vẫn như như.
Xuân về hoa rộ muôn hình tướng...
Tình đến ý say vạn tưởng tư...
Cho dẫu Em cùng Xuân ở đó,
Âu là thực thực với hư hư ???
Hoa thời gian
Bài họa của Dạ Vũ
Chuyện thực-hư
Sóng
tình dào dạt- thực hay hư
Sao
mãi ngàn năm lệ đến chừ !
Tiền của, lợi danh hoài ảo ảo
Môi
hồng, mắt biếc thoảng như như
Nguyệt vơi bóng nguyệt nhòa thân khách
Xuân
thắm hồn Xuân nhạt phận tư !
Giữa kiếp hiện tiền đâu cái thực
Thì
chi thân lạnh mới là hư !
___________
Bài họa của Lý Đức Quỳnh:
THỰC HƯ NHỊP ĐIỆU
Sương khói mắt nhòa quyện ảo hư
Em mơ hạnh ngộ mộng xuân chừ
Vườn tình hiển hiện, chưa cùng với
Ngỏ ý thẳm sâu, khó tận như
Trăng nguyện thoát y bày diễm lệ
Lòng trơ bó bột nhốt sầu tư
Đợi chăng Em nhỉ, xuân nào đợi
Điệu vủ Nghê thường nhịp thực hư...
______________
Bài họa của Quang Nam:
HƯ THỰC
Ai rõ đâu là thực
với hư
Hư hư thực thực
biết sao chừ
Chuyển hư hóa thực,
hư thành thực
Lộng biến thành
như, biến hóa như
Chơn giả, giả chơn
luôn đảo vị
Sắc không, không
sắc mãi suy tư
Cõi đời còn trú bao
lâu nhỉ
Ai rõ đâu là thực
với hư ?
(QUANG NAM)