HÃY TỈNH THỨC

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012


TÌNH LÃNG ĐÃNG


Tiếng nhạc trần ai trỗi rập rình,
Khiến lòng rạo rực chuyện ba sinh.
Có phải Em từ vô lượng kiếp,
Về đây tự sự mối duyên tình,
Một sáng mùa thu nghe thổn thức
Vàng rơi- Tiếng lá chạm tim tôi.
Nhẹ bước chân Em ,làm động giấc,
Ngàn năm sỏi đá ngủ đơn côi.
Có thực em về hay mộng ảo ?
Mà thương ,mà nhơ ,thoáng bồi hồi !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhận xét và trả lời ngay dưới bài đăng