HẠT BỤI LUÂN HỒI
Cảm ơn Em-
Chút tình đời lãng đãng
Dẫu đồng
sang nhưng dị mộng Em ơi,
Bởi CÓ và
KHÔNG, bởi YÊU và GHÉT…
Như cặp phạm
trù PHI- THỊ nhị nguyên.
Ta và Em,
hai chuyến thuyền khác bến
Chỉ đôi lần
tan hợp giữa dòng sông.
Em và Ta
như giấc mộng ảo huyền
Dập dềnh
trôi trên thuyền đời điên đảo!
Ta luân hồi
nỗi đau bao thế hệ
Tự dìm mình
lịm chết chốn mê cung.
Em vẫy vùng
nơi biển đời dậy sóng
Chịu vui buồn
với tiếng vọng khen chê
Cả Ta, Em lạc
đường về quê cũ,
Trên dặm
trường chịu sinh diệt vong thân…
Em - Ta -
Hạt bụi trần
lơ lửng giữa hư không…
Hóa kiếp
người ĐẮM MỘNG mới long đong!
Gặp nhau
đây bởi tròn vòng duyên khởi,
Giữa đời
thường MÊ - TỈNH hỏi ai hay ?