HÃY TỈNH THỨC

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2016

HÃY SỐNG NGAY NƠI MÌNH ĐANG CÓ MẶT.


Có hai người bạn cùng rủ nhau đi nghỉ mát ở một bãi biển nọ.Tối đến họ cắm trại nơi bãi biển và cùng chui vô lều để ngủ.Khoảng hai giờ sáng, một người chợt thức giấc và nhìn lên bầu trời, thấy đầy sao. Người nọ bèn gọi bạn mình dậy và hỏi:
- Nhìn lên trời, bạn thấy gì ?
- Ồ, đầy sao sáng và trong xanh. Thật tuyệt vời!
Người nọ hỏi tiếp:
- Còn thấy gì nữa không?
- Bầu trời bao la, thăm thẳm, không một gợn mây.
- Bạn còn thấy gì nữa?
- So với muôn vạn vì tinh tú và cái vô hạn của vũ trụ, mình thấy mình thật nhỏ nhoi quá !
Người nọ hỏi tiếp:
- Bạn còn thấy gì nữa không?
- Thấy cả sự kì diệu của hóa công. Ước gì mình thoát ra khỏi cái hữu hạn này để đi đến chốn vô cùng…!
Người kia hỏi lại bạn mình:
- Thế bạn có thấy gì không?
- Tôi thấy cái lều của mình bị ai đánh cắp mất rồi!
- …? ? ?...
Thế đấy ! Có khi con người giong ruổi theo những điều cao xa, to tát…mà quên đi cái hiện thực ngay trước mắt. Mãi đuổi bắt và tầm cầu…Ăn mà quên mất mình đang ăn, uống mà quên mất mình đang uống… Con người tự ĐÁNH MẤT MÌNH, tự vong thân ra khỏi thực tại đang là…
Hãy TÌM LẠI TA…?
Ta là ai giữa đời
Thế giới thực hay mơ?
Mà nhởn nhơ sống chết
Mà mê mệt trở trăn
Có đánh lừa ta chăng
Mà nói rằng hạnh phúc...?
Có thực phải là mình
Mà tử sinh chẳng biết
Mà tồn diệt chẳng hay.
Đắm say với duyên đời
Đổi dời thân tứ đại...
Chìm nổi mãi tháng ngày
Nhớ đâu mình là ai???!
Hôm qua và ngày mai...
Cái hình hài trôi lăn...
Giòng luân hồi ngụp lặn.
Còn ngay đây hỏi rằng:
Ta là ai biết chăng???


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhận xét và trả lời ngay dưới bài đăng