HÃY TỈNH THỨC

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

TỈNH GIÁC



CHỪNG NHƯ QUÊN MÌNH

Ai có biết từ đâu ta hiện diện?
Mấy mươi năm dốc cạn chén vui sầu.
Ai đếm được màu thời gian in dấu
Trên mái đầu bao sợi tóc còn xanh.


Khoe sắc xuân những cành mai rực rỡ,
Từng trở trăn bao giá lạnh mùa đông!
Ai hạnh phúc chẳng từng chưa hệ lụy
Tình yêu nào không trắc trở trái ngang
Trong vinh quang ẩn chứa nhục bẽ bàng
Câu chuyện đời trùng trùng mang mang khởi...


Ta tìm chi giữa thế giới vô thường?
Đem hư ảo dệt màn sương óng ánh
Rồi khóc cười- Rồi đấu tranh- Quên sống,
Đánh mất mình đổi ảo vọng tương lai...!



Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

MỘT CÕI ĐI VỀ



MỘT CÕI ĐI VỀ
Thấm thoát thời gian tựa vó câu,
Trăm năm cuộc lữ phỏng bao lâu
Chòng chành hồn lướt dòng sanh tử...
Lảo đảo thân trôi chốn bể dâu...
Hạnh phúc nào từng không hệ lụy,
Khổ đau nào trải chẳng cơ cầu.
Mộng và thực có còn ai thấy?
Một cõi đi về...
                      - Hỏi ở đâu???



Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

GIÁNG SINH



VỌNG ĐÊM GIÁNG SINH

“Nhớ thuở nọ,
Những cây đinh lề luật
Đã treo Người 
Trên trời xanh Do Thái
Tôi đâu thấy sau Người cây Thánh giá
Chỉ thấy Người sừng sững giữa muôn sao”
(Từ Duy)
Còn đêm nay,
Bên cạnh Người
Bao linh hồn lao xao cứu rỗi.
Tôi cũng tìm tôi
Có chăng mình đứng cạnh,
Jesus Chrirst- Đấng cứu chuộc loài người ?
Ồ, nào phải !
Đó là hàng thánh thiện...
Còn tôi,
Tội lỗi dẫy đầy,
Thượng Đế đã hủy đày,
Từ chuyến thuyền Nô- E thuở nọ.

Tôi lại ngước nhìn 
Anh sao đêm nào rực sáng 
Như ánh mắt em đang ngạo nghễ cười:
- Ngươi là người vô đạo,
Đồng lõa Lu-xi-Phe
-Ồ, không Em ơi,
Anh bị đọa đày quá sớm,
Ngay từ thuở Tổ phụ A Dong.
Và hôm nay,
Anh gọi về ơn cứu chuộc.
Nhưng Em hỡi,
Con người qua thế kỷ hai mươi,
Vườn Địa đàng lạc lối quá xa...!
Và những cây đinh lề luật
Đóng sâu ta vào Thập Tự giá !

Đêm nay, 
Người tìm ta
Và cũng tìm Người...
Nhưng Người đâu chẳng thấy?
Chỉ còn cây Thập Tự
Thay cho Người sừng sững giữa muôn sao...

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015

NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM






CHUYẾN ĐÒ CUỐI

Chuyến đò tri thức vẫn đầy vơi
Sĩ tử đến đi giữa cuộc đời,
Lớp lớp tuổi thơ thành kẻ sĩ...
Đò mình chuyến cuối lặng lờ trôi...






Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

VUI ĐỜI THƯỜNG

NÀNG THƠ GỌI TỈNH
Ta lắc lay giữa hai bờ sinh- tử
Thả tâm tình theo cuộc lữ đi hoang...
Ta đang trôi giữa thiên đàng- địa ngục:

Chốn trần gian bước xiêu vẹo ngã nghiêng...

Ta đang mơ giữa hai miền chân- ảo
Bởi lối mòn điên đảo tự ngàn xưa,
Đâu hằng hữu- vô thường nào hay biết?
Chọn ghét- thương cứ mải miết quên mình...
***
Ta chập chờn giữa tỉnh- say- mộng- thực...
Chợt bóng hình tâm thức hiện nguyên sơ,
Và cả Em- Ồ, nàng thơ kiều diễm !
Cất tiếng chào- Em mỉm nụ chân như.
***
Cõi ta bà kinh thư ta xếp lại,
Vui đời thường ca xang...xự... hát rong...

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM.



XIN CHÚC CHO TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ VN ĐƯỢC TÌM THẤY AN BÌNH VÀ NIỀM VUI TRONG CUỘC SỐNG !



Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

HẠT BỤI LUÂN HỒI

Cảm ơn Em- Chút tình đời lãng đãng
Dẫu đồng sang nhưng dị mộng Em ơi,
Bởi CÓ và KHÔNG, bởi YÊU và GHÉT…
Như cặp phạm trù PHI- THỊ nhị nguyên.

Ta và Em, hai chuyến thuyền khác bến
Chỉ đôi lần tan hợp giữa dòng sông.
Em và Ta như giấc mộng ảo huyền
Dập dềnh trôi trên thuyền đời điên đảo!

Ta luân hồi nỗi đau bao thế hệ
Tự dìm mình lịm chết chốn mê cung.
Em vẫy vùng nơi biển đời dậy sóng
Chịu vui buồn với tiếng vọng khen chê
Cả Ta, Em lạc đường về quê cũ,
Trên dặm trường chịu sinh diệt vong thân…

Em - Ta -
Hạt bụi trần lơ lửng giữa hư không…
Hóa kiếp người ĐẮM MỘNG mới long đong!
Gặp nhau đây bởi tròn vòng duyên khởi,

Giữa đời thường MÊ - TỈNH hỏi ai hay ?