HÃY TỈNH THỨC

Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014


Tâm tình của một học trò nhân ngày tổng kết năm học

Thầy !

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự như rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi.
Bao năm rồi? Bao năm rồi hở ?Thầy ơi…
Lớp học trò ra đi còn thầy ở lại.
Mái chèo đó- những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai…
                                         X
                                       X  X
Thời gian ơi, xin dừng lại đừng trôi!
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng Thầy với tất cả tin yêu…

Học trò L.K.A


Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Ghi lại bài thơ của cụ Tòng Lâm :
Vó câu dồn dập báo tin xuân,
Truyền thuyết ngàn xưa đã có lần
Ngựa sắt Văn Lang đốt trận địa
Thần đồng Phù Đổng phá quân Ân
Tàn binh bại tướng thành ma quỉ
Thiết mã Thiên Vương hóa thánh thần.
Nghiệm cổ suy kim lòng lưỡng lự
Nửa ngờ là ảo, nửa là chân

Họa vận:
Lắng nghe thỏ thẻ giọng nàng xuân
Em đến rồi đi đã mấy lần...
Tiếng ghét, tiếng yêu, thương với oán
Lời hờn, lời giận, nghĩa cùng ân,
Bại thành, được, mất nơi trần tục
Vinh nhục, hơn, thua cõi thánh thần...
Tất cả chỉ là trò tạo hóa !
Cớ gì lưỡng lự ảo cùng chân ???

Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

Màu da

Một phụ nữ da trắng dắt theo con trai 6 tuổi ra ngoài, bà gọi xe taxi, tài xế là một người da đen.

Thằng bé 6 tuổi chưa bao giờ gặp qua người da đen, trong lòng rất là sợ hãi, bèn hỏi mẹ:

“Người này có phải là người xấu không mẹ? Tại sao người đen thui vậy?”

Tài xế người da đen nghe thấy trong lòng rất lấy làm khó chịu.

Lúc này, người phụ nữ liền nói với con trai:

“Chú tài xế này không phải người xấu, ông ta là một người tốt con à!”

Con trai nhíu mày trầm tư một hồi lại hỏi tiếp:

“Nếu chú ấy không phải là người xấu, vậy chú có phải đã làm điều gì xấu xa, cho nên Thượng Đế mới trừng phạt chú?”

Người da đen ấy nghe xong, mắt ngấn lệ, ông ta rất muốn biết người phụ nữ da trắng ấy sẽ trả lời thế nào.

Người mẹ nói: “Ông ta là một người rất là tốt, cũng không làm điều gì xấu xa. Vườn hoa của chúng ta có màu hồng, màu trắng, màu vàng… có phải không?”

“Vâng! Đúng ạ!”

“Vậy hạt của hoa có phải đều là màu đen không?”

Đứa bé nghĩ ngợi một lúc:

“Đúng thế ạ ! Toàn là màu đen hết.”

“Hạt giống màu đen cho nở ra những đóa hoa đầy màu sắc và thơm ngát, tô điểm cho cả thế giới này thêm muôn màu muôn vẻ, đúng thế không?”

“Vâng!”

Cậu con trai nói:

“Vậy là chú tài xế ấy không phải là người xấu rồi! Cám ơn chú tài xế, chú đã tô điểm cho cả thế giới này thêm muôn màu muôn vẻ, con muốn cầu nguyện cho chú ấy.”

Đứa bé thơ ngây đang ngồi cầu nguyện, người tài xế da đen giờ nước mắt đã lăn dài trên má, lòng nghĩ:

“Vì những người da đen bị xem thường không ngoi đầu lên nổi, hôm nay, người phụ nữ da trắng này đã dùng lời lẽ ôn hòa dạy con trai mình, hóa giải nỗi ám ảnh về mình trong lòng con, đã vì mình cầu nguyện và chúc phúc, thật sự phải cảm ơn bà ta rất nhiều!”

Lúc này, xe đã đến điểm dừng, người tài xế kiên quyết không lấy tiền, ông ta nói:

“Lúc bé, tôi đã từng hỏi mẹ cũng cùng một câu hỏi ấy, mẹ nói vì chúng tôi là người da đen, phải chịu thua kém. Nếu khi xưa mẹ tôi đổi thành câu trả lời của bà, hôm nay tôi nhất định sẽ có một thành tựu khác…”

                                                                    ( Sưu tầm )





Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014


CẢM KHÁI ĐẢN SANH 



Đơn độc đi vào giữa thế gian ,
Gọi người tỉnh mộng tiếng âm vang .
Hiện thân trí tuệ soi Tâm tối ,
Lấy đức từ bi dựng Đạo tràng .
Pháp thoại tùy duyên đâu kể xiết ,
Khách trần hóa độ biết cơ man !
Tuyên ngôn : Sinh-Tử-Vô minh diệt ,
Ba cõi triều âm dội suối ngàn .

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014


Nụ cười

Thế giới giống như một tấm gương: bạn nhăn mặt với nó, nó nhăn mặt với bạn; bạn mỉm cười với nó, nó cũng mỉm cười với bạn. 
Một nụ cười là một ngọn đèn nơi cửa sổ tâm hồn cho thấy trái tim đang ở nhà. 
Một nụ cười là hệ thống chiếu sáng của gương mặt và hệ thống sưởi ấm của con tim. 
Nếu không dùng nụ cười, bạn giống như người có bạc triệu trong ngân hàng, mà không có ngân phiếu.
Đa số các nụ cười đã bắt đầu nhờ một nụ cười khác. Khi bạn mỉm cười với ai, thường người ấy sẽ mỉm cười lại. Bạn đã làm cho đời sống của cả hai nên sáng tươi và tốt đẹp hơn. 
Có hàng trăm ngôn ngữ trên thế giới, nhưng nụ cười là ngôn ngữ ai cũng hiểu. Vì nụ cười là ngôn ngữ của tình yêu. 
Một nụ cười đáng giá hơn ngàn lời nói. 
Hãy mỉm cười với nhau, mỉm cười với vợ, với chồng, với con và với mọi người, điều này sẽ giúp các bạn lớn lên trong tình yêu đối với nhau. 
Hãy biểu lộ hạnh phúc qua khuôn mặt! Đấy là phần cửa hàng trưng bày, là cách tự quảng cáo tốt nhất! 
Điều giúp tiến xa nhất trong việc làm cho cuộc sống có giá trị, ít tốn phí nhất mà thu được nhiều nhất, đó chính là nụ cười tươi. Nó giá trị hằng triệu đô, mà lại không tốn một xu! 
Mặt trời cần cho bông hoa thế nào, nhân loại cũng cần những nụ cười như thế. 
Người hay cười thì có thêm bạn bè; kẻ nhăn nhó chỉ thêm các vết nhăn. Đời sống ta sẽ thêm giá trị nếu làm cho thế giới bớt khó đi dù chỉ cho một người bằng chỉ 1 nụ cười. 
Hãy mỉm cười, đó cũng là cách trị bệnh miễn phí!


Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Ông Phật lạnh
  
Một ngày kia, Thiền Sư Ikkyu đi ngang qua một ngôi chùa và ghé vào xin trọ lại một đêm. Đêm đó, trời trở cơn thật lạnh và trong chánh điện không có gì để sưởi ấm ngoài ba tượng Phật gỗ. Sư Ikkyu chẳng nói chẳng rằng, leo lên rinh một pho tượng Phật xuống, chẻ ra chụm đốt sưởi ấm.
Lúc đó, ông đạo trụ trì chợt thức giấc và cảm thấy như có cái gì khác thường nên ông đạo đi chung quanh chùa xem xét. Đến cửa chánh điện, ông đạo tá hỏa tam tinh lên khi thấy nhà sư lang thang kia đang ung dung tự tại chẻ tượng Phật ra hơ ấm đôi taỵ Ông đạo tức quá, phùng mang trợn mắt la lớn lên:
- Trời ơi, ông làm cái gì vậy? Tại sao ông dám chẻ tượng Phật ra chụm lửa vậy trời? Bộ Ông điên rồi hả? Tôi thấy ông là nhà sư nên tôi mới cho ông vào trú chân qua đêm, nào ngờ đâu ông lại dám làm cái chuyện kinh thiên động địa thế này hả?
Thiền Sư ikkyu trả lời:
- Nhưng ông Phật trong tôi lạnh lắm. Tại sao lại hy sinh ông Phật sống này cho mấy ông tượng gỗ kia chứ?
Nhưng ông đạo tức giận cành hông nên nào có nghe thấy những gì Sư Ikkyu nói. Ông ta cứ ong óng lên:
- Trời ơi, thật đúng là điên quá cỡ rồi. Thế này thì chết tôi rồi còn gì. Thôi thôi, ông cuốn xéo đi cho tôi nhờ!
Sư Ikkyu lặng thinh, lấy cây que bươi bươi đống tro, có vẻ như muốn tìm tòi cái gì. Ông đạo lạ lùng, hỏi:
- Này ông lại muốn làm cái gì nữa đó?
- Ồ, tôi muốn tìm Xá-lợi Phật cho ông.
Ông đạo đang giận mà cũng phải bật cười:
- Ông thật đúng là không điên thì cũng khùng. Tượng Phật gỗ làm gì có Xá-lợi ?
Sư Ikkyu phá lên cười:
- Thế thì rinh nốt hai pho kia xuống đốt luôn đi. Trời còn lâu lắm mới sáng mà đêm nay thì lạnh lắm, ông đạo ạ.
(Sưu tầm)



Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Phán xét

Một tu sĩ Bà la môn sống bên kia đường đối diện nhà của một gái điếm. Mỗi ngày, khi ông ta chuẩn bị tiến hành việc cầu nguyện và thiền định, ông  ta nhìn thấy những người đàn ông ra vào phòng cô gái điếm. Ông ta nhìn thấy chính người đàn bà chào đón hoặc tạm biệt họ. Mỗi ngày, vị tu sĩ tưởng tượng và suy nghĩ về những hành động đáng hổ thẹn diễn ra trong phòng cô gái điếm, và trái tim của ông ta tràn đầy sự phỉ báng mạn mẽ đối với hành vi phóng đãng của người đàn bà. 
Mỗi ngày, cô gái điếm nhìn thấy vị tu sĩ thực hành những nghi lễ tôn giáo. Cô ta nghĩ nó thánh thiện biết bao khi dành thời gian để cầu nguyện và thiền định. "Nhưng", cô ta thở dài, "Số phận của ta là một gái điếm. Mẹ ta là một gái điếm, và con gái ta cũng sẽ như vậy. Đó là quy luật trên mảnh đất này." 
Vị tu sĩ và cô gái điếm chết cùng một ngày và cùng nhau đứng trước sự phán xét. Vô cùng kinh ngạc, vị tu sĩ bị kết tội về sự đồi bại của ông ta. 
"Nhưng", thầy tu phản kháng, "tôi đã sống một cuộc đời thanh khiết. Tôi đã dành những ngày tháng của mình vào việc cầu nguyện và thiền định."
"Phải", lời phán xét nói, "Nhưng trong khi thân xác ngươi đang thực hiện những hành động sùng đạo đó,  thì trái  tim ngươi khô héo bởi những phán xét nghiệt ngã và tâm hồn ngươi bị tàn phá bởi những tưởng tượng đầy dục vọng của mình." 
Người gái điếm được khen ngợi và sự trong sáng của cô ta. 
"Tôi không hiểu", cô ta nói, "Cả cuộc đời, tôi đã bán thân xác mình cho bất cứ người đàn ông nào trả tiền."

"Hoàn cảnh của cuộc đời ngươi đã đặt ngươi vào một nhà thổ. Ngươi được sinh ra ở đấy, và việc sống khác đi vượt quá sức ngươi. Nhưng trong lúc thân xác ngươi đang làm những hành động không xứng đáng, thì trái tim ngươi luôn trong sạch và mãi mãi hướng vào những suy ngẫm về sự thanh khiết của những buổi cầu nguyện và thiền định của vị tu sĩ."
                                                             ( Sưu tầm )