HÃY TỈNH THỨC

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014


VUI TÀN MỘNG


                     V u i   t à n   m ộ n gNhững con dao tôi cất dấu,
Tự bao đời bỗng nhiên hiện hữu,
Trong cơn mộng hoàng hôn,
Những con dao nhọn hoắt,
Sắc bóng và đen tuyền.
Chúng có mặt như một niềm tin,
Như một tự hào
Và như một sợ hãi…

Trong cơn mộng
Tôi sử dụng chúng
Để bảo vệ, giành giựt, tấn công…
Tôi vung dao răn đe,
Tôi vung dao xua đuổi,
Tôi vung dao chạy trốn,
Và quơ dao loạn xạ…       
                                             
                    Nhưng lạ chưa?
Sức cùng lực kiệt chăng?
Tôi múa, dao không lên,
Tôi đâm, dao không tiến,
Tôi rút, dao không lùi…
Tôi mệt nhoài sợ hãi,
Tôi dừng cơn chiến đấu,
Tôi buông dao trong tay,
Tôi buông dao trong lòng…
Tích tắt mọi điều ngưng bặt .

Và ô kìa,
Lạ lùng quá đỗi:                               
Người thân vẫn còn đây,
Bạn bè vẫn còn đấy,
Kẻ thù vẫn còn kia,
Cảnh vật chẳng chia lìa,
Mà sao đều như rực sáng,
Dòng giao lưu thân thiện.                       

Không còn phòng thủ,
không còn tự hào, 
không còn sợ hãi,                     
Lòng tôi thơ thái,
nhẹ nhàng tỉnh giấc cơn mơ,
             Ngoài kia tiếng chim véo von,
Bình minh chào đón!







Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014


Suy ngẫm
Ông Phật lạnh
  
Một ngày kia, Thiền Sư Ikkyu đi ngang qua một ngôi chùa và ghé vào xin trọ lại một đêm. Đêm đó, trời trở cơn thật lạnh và trong chánh điện không có gì để sưởi ấm ngoài ba tượng Phật gỗ. Sư Ikkyu chẳng nói chẳng rằng, leo lên rinh một pho tượng Phật xuống, chẻ ra chụm đốt sưởi ấm.
Lúc đó, ông đạo trụ trì chợt thức giấc và cảm thấy như có cái gì khác thường nên ông đạo đi chung quanh chùa xem xét. Đến cửa chánh điện, ông đạo tá hỏa tam tinh lên khi thấy nhà sư lang thang kia đang ung dung tự tại chẻ tượng Phật ra hơ ấm đôi taỵ Ông đạo tức quá, phùng mang trợn mắt la lớn lên:
- Trời ơi, ông làm cái gì vậy? Tại sao ông dám chẻ tượng Phật ra chụm lửa vậy trời? Bộ Ông điên rồi hả? Tôi thấy ông là nhà sư nên tôi mới cho ông vào trú chân qua đêm, nào ngờ đâu ông lại dám làm cái chuyện kinh thiên động địa thế này hả?
Thiền Sư ikkyu trả lời:
- Nhưng ông Phật trong tôi lạnh lắm. Tại sao lại hy sinh ông Phật sống này cho mấy ông tượng gỗ kia chứ?
Nhưng ông đạo tức giận cành hông nên nào có nghe thấy những gì Sư Ikkyu nói. Ông ta cứ ong óng lên:
- Trời ơi, thật đúng là điên quá cỡ rồi. Thế này thì chết tôi rồi còn gì. Thôi thôi, ông cuốn xéo đi cho tôi nhờ!
Sư Ikkyu lặng thinh, lấy cây que bươi bươi đống tro, có vẻ như muốn tìm tòi cái gì. Ông đạo lạ lùng, hỏi:
- Này ông lại muốn làm cái gì nữa đó?
- Ồ, tôi muốn tìm Xá-lợi Phật cho ông.
Ông đạo đang giận mà cũng phải bật cười:
- Ông thật đúng là không điên thì cũng khùng. Tượng Phật gỗ làm gì có Xá-lợi ?
Sư Ikkyu phá lên cười:
- Thế thì rinh nốt hai pho kia xuống đốt luôn đi. Trời còn lâu lắm mới sáng mà đêm nay thì lạnh lắm, ông đạo ạ.
(Sưu tầm)



Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014


Đôi khi con người đắm mình vào những cảm xúc VUI-BUỒN mà quên đi lẽ VÔ THƯỜNG - cái QUY LUẬT muôn đời của tạo hóa. Mọi điều đều có thể xảy ra trong chớp nhoáng. Hãy sẵn sàng ĐÓN NHẬN đó là người TỈNH THỨC. 

TỈNH MỘNG CHIỀU XUÂN

Chợt không hóa có mảnh hình hài,
Rồi lại buồn vui hỏi tại ai?
Bạc tóc vẫn còn mơ quá khứ,
Còng thân chưa tắt mộng tương lai...
Lẳng lơ Xuân ghẹo lòng xao xuyến,
Đưa đẩy chén mời dạ ngất ngây!
Những tưởng Xuân về hoa rộ nở,
Chiều qua gió bất rụng chùm mai!!!

Mồng 9 Tết - Giáp Ngọ

    

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014


T A  &  X U Â N

Ngày tháng vần xoay luật đất trời...
Tóc đà điểm bạc cuộc rong chơi,
Sống trong cái chết bao lần khóc,
Tỉnh lúc cơn mê mấy trận cười !!!
Thế sự thăng trầm nơi tục lụy,
Nhân sinh tan hợp giữa tình đời,
Luân hồi mấy độ?Rằng ai biết?
Xuân đến chào Xuân : - Một nụ cười !