Mười sáu năm trước, lần đầu tiên về thăm lại quê hương và mười sáu năm sau cũng về lại nơi quê ấy, biết bao đổi thay…nhưng những cảm xúc vẫn còn nguyên vẹn như xưa.
NGÀY TRỞ VỀ
Ngày ra
đi đôi bờ vai sờn áo
Bước
âm thầm chẳng từ giả người thân.
Chừ trở về sau bao năm lận đận,
Màu đắng cay nhuộm trắng mái
đầu xanh.
XXX
Ngày ra đi hàng cây trước ngõ,
Mới chỉ vừa gang tấc trổ nụ non,
Những đứa em còn tung tăng cặp sách,
Chỉ chớm buồn khi mới hiểu biệt ly.
Chừ trở về ta như lạc lối,
Bởi hàng cây xưa đã hóa gỗ bao mùa.
Chừ trở về những em thơ thành mẹ,
Kẻ mất người thêm, quen lạ đổi dời…
Chừ trở về đâu còn những chiều em chớp mắt,
Khi mây giăng buồn chẳng có nhau bên!
XX
Ngày ra đi lòng ta câm nín,
Em khóc thầm khi bỗng mất người yêu.
Chừ trở về em nhìn như xa lạ,
Nghe
chợt buồn trong dạ mang mang…
Em biết không? Lòng ta vẫn nặng,
Bao tháng ngày canh cánh chút tình quê…
Hè 1987 – hè 2013