Không ai có thể thoát khỏi luật vô thường, sinh tử, nghiệp báo trên đời nầy cả. Nhưng không vì thế mà bi quan, phiền lụy. Hơn thế nữa, con người có thể nương vào những định luật ấy để tự mình là KIẾN TRÚC SƯ cho chính mình. Và từ đó, con người biết sống lạc quan, yêu đời cho dù vẫn chịu sự biến đổi của thời gian và không gian...
XUÂN CẢM
Mỗi độ mai vàng- Mỗi độ xuân,
Tóc thêm nhuộm dấu cuộc phong trần.
Trăm năm tình níu tâm mờ mịt,
Tích tắc lòng buông dạ trắng ngần.
Xưa trót chiêm bao thành mộng mị,
Nay đà tỉnh giấc tự tri chân.
Cùng Em, ta đón Xuân trời đất,
Tấu khúc Thiền ca giữa thế nhân...